HỌC TẬP VÀ LÀM THEO TƯ TƯỞNG, ĐẠO ĐỨC,
PHONG CÁCH HỒ CHÍ MINH
MẨU CHUYỆN: CHỦ TỊCH NƯỚC CŨNG KHÔNG CÓ ĐẶC QUYỀN
Đầu năm 1946, cả nước ta tiến hành Tổng tuyển cử bầu Quốc hội đầu tiên. Gần đến ngày bầu cử, tại Hà Nội - là nơi Bác Hồ ra ứng cử - có 118 Chủ tịch ủy ban nhân dân và đại biểu các giới hàng xã đã công bố một bản đề nghị: "Yêu cầu cụ Hồ Chí Minh không phải ứng cử trong cuộc Tổng tuyển cử sắp tới. Chúng tôi suy tôn và ủng hộ vĩnh viễn cụ Hồ Chí Minh là Chủ tịch của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà".
Từ nhiều nơi trong cả nước, đồng bào viết thư đề nghị Bác không cần ra ứng ở một tỉnh nào, nhân dân cả nước đồng thanh nhất trí cử Bác vào Quốc hội.
Trước tình cảm tin yêu đó của nhân dân, Bác viết một bức thư ngắn cảm tạ đồng bào và đề nghị đồng bào để Bác thực hiện quyền công dân của mình: "Tôi là một công dân của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà, nên tôi không thể vượt khỏi thể lệ của Tổng tuyển cử đã định. Tôi ra ứng cử ở Hà Nội nên cũng không thể ra ứng cử ở nơi nào nữa. Xin cảm tạ đồng bào đã có lòng yêu tôi và yêu cầu toàn thể đồng bào hãy làm tròn nhiệm vụ người công dân trong cuộc Tổng tuyển cử sắp tới".
Sau ngày hoà bình lập lại, có lần Bác đi thăm một ngôi chùa cổ, vị sư chủ trì ra đón và khẩn khoản xin Bác đừng cởi dép khi vào trong chùa. Bác không đồng ý và lặng lẽ làm đúng những quy định như khách thập phương đến lễ chùa. Trên đường từ chùa về, khi vào đến thành phố, xe Bác đến một ngã tư thì vừa lúc đèn đỏ bật. Sợ phố đông, xe dừng lâu, đồng chí bảo vệ định chạy lại đề nghị đồng chí công an giao thông bật đèn xanh để Bác đi. Bác hiểu ý ngăn lại:
"Các chú không được làm thế, phải tôn trọng và gương mẫu chấp hành luật lệ giao thông. Không được bắt luật pháp dành quyền ưu tiên riêng cho mình".
Nguồn: hochiminh.vn
TRUYỀN THỐNG
* 06-01-1946: TỔNG TUYỂN CỬ BẦU QUỐC HỘI ĐẦU TIÊN NƯỚC VIỆT NAM DÂN CHỦ CỘNG HÒA
Ngày 6 tháng 1 năm 1946, lần đầu tiên mọi người dân Việt Nam từ 18 tuổi trở lên không phân biệt nam nữ, giàu nghèo, dân tộc, tín ngưỡng được hưởng quyền bầu cử và ứng cử theo nguyên tắc phổ thông, trực tiếp, bình đẳng, bỏ phiếu kín. Tình hình trong nước lúc ấy rất phức tạp, nhưng 90% tổng số cử tri đã đi bỏ phiếu. Mặt trận Việt Minh đã giành thắng lợi với 230 ghế. Chủ tịch Hồ Chí Minh đã trúng cử với số phiếu cao nhất.
Lần đầu tiên trong lịch sử nước ta, cũng là lần đầu tiên trong lịch sử các nước Châu Á có một Quốc hội dân chủ tiến bộ.
* 09-01-1950: NGÀY TRUYỀN THỐNG HỌC SINH, SINH VIÊN VIỆT NAM
Từ giữa năm 1949 đến đầu năm 1950 phong trào đấu tranh của thanh niên học sinh, sinh viên chống chủ nghĩa thực dân Pháp xâm lược và can thiệp Mỹ, chúng “ độc lập” giả hiệu, chống khủng bố đàn áp, đòi đảm bảo an ninh cho học sinh, đòi được học tiếng mẹ đẻ… đã diễn ra rầm rộ, liên tục và rộng khắp từ Nam chí Bắc. Tại Saì Gòn, các tầng lớp đồng bào cũng tích cực hưởng ứng dưới nhiều hình thức : biểu tình chống sưu thuế, chống bắt lính, đòi công ăn việc làm. Học sinh, sinh viên bãi trường, bãi khóa liên miên.
Ngày 09/01/1950, Đoàn Thanh Niên cứu quốc và Đoàn học sinh Sài Gòn - Chợ Lớn đã vận động và tổ chức cho hơn 2.000 học sinh , sinh viên các trường Pétrus Ký, Gia Long, Nguyễn Văn Khuê, Huỳnh Khương Ninh, trường Đại học Y Dược, Pháp Lý, các trường chuyên nghiệp vô tuyến điện, công chính, kỹ thuật, khoa học,… cùng nhiều giáo viên và 7.000 nhân dân Sài Gòn - Chợ Lớn biểu tình đòi bảo đảm an ninh cho học sinh, sinh viên học tập và trả tự do cho những học sinh, sinh viên bị bắt – trong đó có Ban lãnh đaọ học sinh cứu quốc Saì Gòn. Đoàn biểu tình kéo đến Nha học chính và Dinh thủ hiến bù nhìn đưa yêu sách. Bọn cảnh sát và lính lê dương ra đàn áp dã man đoàn biểu tình. Thái độ đó đã làm đám đông phẫn nộ, bùng nổ cuộc xung đột. Những người biểu tình dùng mọi thứ vũ khí có trong tay chống trả quyết liệt với lính Pháp, lính Âu Phi và công an Bình Xuyên. Trần Văn Ơn, người thanh niên tiêu biểu cho lòng yêu nước và ý chí đấu tranh bất khuất của học sinh, sinh viên đã bị bọn chúng giết hại trong cuộc xung đột đó.
Tại Sài Gòn, ngày 12/01/1950 đám tang anh Trần Văn Ơn đã biến thành cuộc biểu tình thị uy của trên 5 vạn người đứng trên các hè phố tiễn đưa anh. Lễ tang anh Trần Văn Ơn cũng đã được cử hành trên khắp các tỉnh thành trong cả nước. Hàng triệu lượt học sinh, sinh viên và đồng bào các giới đã đeo băng tang truy điệu với lòng thương tiếc và xuống đường tuần hành bày tỏ ý chí căm thù. Những câu hỏi đó cứ vang mãi trong những tháng năm đen tối của đất nước, thúc giục bao thế hệ trẻ noi gương Trần Văn Ơn, quên mình xông lên phía trước.
Đại hội Liên đoàn Thanh niên Việt Nam tháng 2/1950 tại căn cứ địa Việt Bắc đã lấy ngày 09/01 làm ngày truyền thống hàng năm của học sinh, sinh viên Việt Nam. Truyền thống vẻ vang đó đã được các thế hệ học sinh, sinh viên kế thừa oanh liệt trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước và trở thành bất diệt.
Nguồn: lichsuvietnam.vn
ĐẠO ĐỨC, LỐI SỐNG
Cơ hội thành công đến từ biết cảm thông cho người khác
Đồng cảm bắt nguồn từ sự cảm thông và đồng điệu về cảm xúc. Theo các nhà nghiên cứu cảm xúc, sự đồng cảm là khả năng cảm nhận được cảm xúc của người khác và trực quan biết được người khác đang suy nghĩ những gì.
Điều này có nghĩa là đặt mình vào vị trí của người khác, nhận biết và hiểu được cảm xúc của người đó, cả niềm vui hay nỗi buồn. Đây không phải là sự thương hại hay chỉ quan tâm đến những chuyện của người thân mà không để ý đến chuyện của “người dưng”.
Sự thành công của người có thiên hướng “cảm thông” khác biệt so với những người khác đó là vì họ không nghĩ cho riêng bản thân mình, mà là quan tâm đến xã hội và những người xung quanh để làm sao thành công mang lại ý nghĩa thật sự.
1. Quan tâm đến sự thành công của người khác
Thành công không thể đạt được nếu không có sự hỗ trợ và giúp đỡ của người khác, giống như các doanh nghiệp sẽ không thể phát triển nếu không có những nhân viên toàn tâm và đắc lực. Người đồng cảm luôn nghĩ đến những người khác.
Vì vậy, nếu có cơ hội trong cuộc sống họ đều muốn san sẻ, muốn người khác được tham gia và nhận được phần thưởng cùng họ. Thành công đến với họ chỉ một sớm một chiều và nằm trong tầm tay vì có sự đồng thuận đồng lòng, chung tay góp sức của mọi người quanh họ.
2. Có tầm ảnh hưởng trong sự kết nối và giao tiếp
Người đồng cảm biết cách để giao tiếp, truyền đạt thông tin rõ ràng, sử dụng ngôn từ lịch thiệp, nhẹ nhàng và không nói năng bừa bãi. Khi tiếp xúc với một ai đó, họ không những nghe bằng tai, mà quan trọng hơn là nghe bằng mắt và bằng cả con tim để thấu hiểu và kết nối với người đó. Một khi họ nói, người khác cũng chú ý lắng nghe trở lại bởi những lời chân thành chia sẻ hết mình của họ và giúp họ thực hiện các mục tiêu mà họ vươn tới.
3. Sâu sắc trong mỗi vấn đề
Thay vì dừng lại việc tiếp nhận câu trả lời, người đồng cảm cố gắng thăm dò và tìm hiểu vấn đề một cách sâu sắc hơn. Họ muốn tìm thấy lý do tại sao mọi thứ đang đi sai, đồng thời tìm ra giải pháp mang lại thành công bằng việc phân tích, mổ xẻ mọi khía cạnh cả ưu lẫn khuyết điểm, từ đó vạch ra một chương trình hành động rõ ràng, cụ thể và hợp lý. Ngoài ra họ còn có khả năng đối phó tốt với mọi tình huống bất ngờ và phức tạp. Những đặc điểm này góp phần giúp họ thành công.
4. Ấp ủ tấm lòng yêu thương
Theo các nhà tâm lý học, người đồng cảm có “trái tim lớn” thường xuyên giúp đỡ người khác. Giúp đỡ người khác đem lại cho họ lòng nhiệt huyết và tràn đầy niềm hạnh phúc. Hành động giúp người của họ không những tạo năng lượng truyền cảm hứng cho gia đình, bạn bè, đồng nghiệp… mà còn làm thay đổi tư tưởng, chuyển biến tâm tính của họ, khiến họ bắt đầu có những suy nghĩ tương tự muốn giúp đỡ người khác.
Đây là một động thái “đánh thức” lòng thương người, hơn nữa còn tạo sự tin tưởng tuyệt đối và toàn tâm toàn ý hỗ trợ hết mình của người khác cho họ trên bước đường đi đến thành công.
5. Tác động đến xã hội từ tấm lòng
Người đồng cảm không biệt giai cấp, tôn giáo hay chủng tộc trong xã hội. Mục đích tiếp cận của họ với con người trong xã hội là cùng nhau xây dựng các mối quan hệ tốt đẹp hướng đến phục vụ một xã hội tốt hơn. Vì sự đồng cảm xuất phát từ trong tâm của họ nên họ có thể điều hòa hoặc ứng phó tốt đẹp đối với những tình huống thay đổi cảm xúc của người khác.
Họ hiểu mình và biết chấp nhận người khác. Đây là một lợi thế của của người đồng cảm nên mọi người xem trọng họ, giúp họ đạt được các mục tiêu.
6. Nhà lãnh đạo tuyệt vời và có trách nhiệm
Theo nghiên cứu, các nhân viên mà có nhà quản lý hoặc lãnh đạo đồng cảm thì sẽ có thêm niềm vui, hạnh phúc và sức khỏe tốt hơn. Cơ bản là vì họ tạo ra một nền văn hóa “hiểu và cảm thông” ở nơi làm việc. Họ rất nhạy cảm với cảm xúc và sợ gây tổn thương cho một ai đó nên rất thận trọng trong lời nói của mình cũng như về cách đối xử với nhân viên mình. Do đó, họ rất được lòng các nhân viên. Các nhân viên của họ không những làm việc có hiệu quả cao mà còn cống hiến bản thân vì sự nghiệp lâu dài của công ty.
Tất yếu nếu vấn đề sai lầm xảy ra thì cả cấp trên và cấp dưới đều chịu trách nhiệm phần lỗi của mình, nhận lỗi và nói lời “xin lỗi” với nhau. Hầu như các nhân viên dưới sự quản lý của người đồng cảm đều đạt được mục tiêu cá nhân và nghề nghiệp của mình. Có thể nói đây là môi trường làm việc “quá tuyệt vời”.
Ngay từ bây giờ, chúng ta hãy học cách cảm thông và chia sẻ với người khác, học cách giúp đỡ khi người khác gặp khó khăn hay hoạn nạn để họ cảm thấy ấm áp trong tình người. Bạn sẽ thấy cuộc sống đầy lạc quan, có niềm tin vào bản thân và có những suy nghĩ tốt đẹp về mọi người. Sự thành công trong cuộc sống sẽ đơn giản hơn rất nhiều!
Nguồn: Nghethuatsong.com.vn
GÓC KỸ NĂNG
Lỗi nhỏ dễ làm phật ý nhà tuyển dụng khi xin việc
Dù thể hiện tốt trong buổi phỏng vấn xin việc, ứng viên cũng khó lòng gây ấn tượng với nhà tuyển dụng và được nhận vào làm nếu họ mắc phải vài sai lầm nhỏ.
Vì thế, trang Quartz mới đây có bài viết về nhiều lỗi nhỏ khiến nhà tuyển dụng không hài lòng mà các ứng viên xin việc dễ mắc phải hoặc bỏ qua.
Dùng nước hoa hoặc hút thuốc trước giờ phỏng vấn
Nhiều người nhạy cảm với mùi nước hoa nồng hay mùi thuốc lá. Một số công ty, tổ chức chỉ định rằng nơi làm việc của họ phải là chỗ không có mùi nước hoa. Thêm vào đó, bạn cần chú ý rằng hương thơm sẽ mạnh hơn trong căn phòng kín. Vì thế, ngay cả khi bạn luôn dùng nước hoa, hãy cân nhắc bỏ qua nó trong ngày phỏng vấn.
Dùng từ ngữ thể hiện sự thiếu tự tin
Nếu bạn thiếu tự tin về bản thân, nhà tuyển dụng cũng không tự tin về bạn. Hãy xem xét hai câu: “Tôi nghĩ rằng tôi có thể học chương trình đó”, và “Tôi biết rằng tôi có thể học chương trình đó”. Câu thứ nhì thể hiện sự tự tin nhiều hơn. Vì thế khi đi phỏng vấn, hãy bỏ sự do dự, thiếu chắc chắn trong câu chữ của bạn.
Cho rằng nhà tuyển dụng đã đọc kỹ CV
Nhiều ứng viên cố gắng đưa ra thông tin mới về họ trong buổi phỏng vấn và tránh nhắc về nội dung có trong hồ sơ xin việc. Đây là một sai lầm. Nhà quản lý tuyển dụng không dành nhiều thời gian đọc CV của bạn như chính bản thân bạn. Thực tế, cuộc phỏng vấn có thể là lần đầu tiên nhà tuyển dụng để mắt đến nó. Vì vậy, hãy nhắc đến nhiều điểm có liên quan trong CV khi bạn thảo luận về thành tích, kỹ năng của mình trong buổi phỏng vấn.
Đến buổi phỏng vấn với tay không
Nên cầm theo vài bản bổ sung hồ sơ xin việc của bạn. Ngoài ra, một cuốn sổ nhỏ và bút cũng là ý không tồi. Bạn có thể ghi chú thêm trong buổi phỏng vấn. Đến nơi phỏng vấn mà không đem theo gì thể hiện rằng bạn không chuẩn bị, hoặc không để tâm đến cơ hội làm việc ở công ty.
Thể hiện sự dửng dung
Đôi khi thị trường lao động nóng, cần thêm nhân sự không có nghĩa là người được gọi đến phỏng vấn ít nhiều có cơ hội được tuyển dụng. Vì thế, bạn không nên thể hiện sự thờ ơ, dửng dưng với nhà tuyển dụng. Chuyện thiếu quan tâm đến công ty, không đặt câu hỏi cho nhà quản lý tuyển dụng hay thể hiện thái độ thật nhàm chán sẽ khiến bạn mất điểm
“Cầm đèn chạy trước ô tô”
Đừng hỏi ngay về việc bao lâu thì bạn sẽ được thăng chức, có thể được nghỉ mát hoặc làm việc từ xa. Đây không phải là những câu hỏi phù hợp trong buổi phỏng vấn xin việc. Nhắc đến bất cứ nội dung nào trong số những nội dung trên trước khi đôi bên thảo luận về công việc còn có thể gửi tín hiệu sai đến nhà tuyển dụng.
Nguồn: thanhgiong.vn